Ngoại Hạng Anh

【kết quả trận wellington phoenix】Một mình

时间:2010-12-5 17:23:32  作者:Nhận Định Bóng Đá   来源:Cúp C1  查看:  评论:0
内容摘要:BP - Nó loạng choạng bước ra từ phòng sản khoa t kết quả trận wellington phoenix

BP - Nó loạng choạng bước ra từ phòng sản khoa tư nhân. Sau lưng nó,kết quả trận wellington phoenix lại một cô bé cùng độ tuổi bước vào. Tiếng dao kéo ném trên khay nhôm loảng xoảng, mùi cồn hăng hắc. Chân tay nặng trĩu, nó cố nén cơn đau và cơn buồn nôn. Nó mỏi mệt nhìn ra quán nước ven đường. Không thấy cậu bạn đâu. Chiều qua, lúc ở tiệm chát, sau khi dỗ dành nó giải quyết hậu quả của những lần yêu đương, cậu bạn đã hứa sẽ đến đưa nó đi. Đợi mãi không thấy cậu ta đến, phần vì sợ, phần vì xấu hổ, nó đã định không đi nữa, nhưng tiếng bà bác sĩ vang vang bên tai: Nếu tuần này không giải quyết, để thai lớn lên thì không thể phá được nữa. Nó đành nhắm mắt đi một mình.

Cơn đau bỗng quặn lên trong bụng. Nó oán ghét, căm thù cậu bạn đã gây ra hậu quả rồi bắt nó phải chịu đau đớn, tủi nhục một mình. Nhưng loanh quanh một hồi rồi nó lại móc điện thoại gọi cho cậu ta. Thì biết đi đâu bây giờ? Nó không muốn về nhà, không muốn nhìn thấy bộ dạng say khướt, giọng nói lè nhè của bố và vẻ mặt sưng sỉa, đá thúng đụng nia của mẹ. Ngày nào cũng thế. Bố đi từ sáng sớm đến khuya mới lê tấm thân mềm oặt về và bạ đâu ngủ đó. Từ lúc đó, mẹ bắt đầu chì chiết, dù bố đã ngáy pho pho.

Nó cứ tự hỏi bố mẹ nó coi nhau như kẻ thù thế thì còn sống với nhau làm gì? Sao không ra tòa ly hôn, để không ai còn có quyền hành hạ nhau nữa. Nó biết cả bố và mẹ đều rất khổ tâm vì không còn yêu thương nhau nữa mà cứ phải ăn cùng mâm, sống cùng nhà. Nó muốn bố mẹ ly hôn. Có lần, nó nói thẳng ý nghĩ ấy với mẹ. Mẹ nó ngồi lặng một hồi rồi bảo: Con còn nhỏ quá, đang tuổi ăn tuổi học nên mẹ không muốn con côi cút sớm. Thì ra vì nó mà bố mẹ không nỡ ly hôn. Vì nó mà họ sống chỉ để hành hạ nhau.

Từ hôm nghe mẹ nói thế, nó nung nấu ý định tự vẫn. Nó chết đi thì bố mẹ sẽ rảnh nợ mà chia tay nhau. Sẽ không còn cảnh hai người thi nhau bêu riếu, gầm gừ nhau trước mặt nó. Nó phải chết để giải thoát cho bố mẹ. Đầu tiên nó định lao ra đường cho xe cán, nhưng nhớ lại hình ảnh con chó nhà ai bị xe cán lòi ruột hôm nào khiến nó nôn thốc tháo rồi từ bỏ ý định. Nó mon men ra cầu sông, định gieo mình xuống. Bỗng một tiếng nói vang bên tai: Nước cạn lắm, nhảy xuống chỉ ướt mình thôi. Nó quay lại. Một gương mặt con trai phớt đời. Người đó không nhìn nó mà nói: Nước lạnh mà bẩn lắm. Có chỗ này ấm áp hơn nhiều và nó đi theo cậu ta như bị mộng du.

Ngay đêm đó, cậu bạn đã đưa nó vào một cuộc sống hoàn toàn mới mẻ, một cuộc sống nó chưa từng biết đến. Những cuộc vui thâu đêm suốt sáng với những người chẳng phải học hành và bố mẹ canh giữ. Nó thấy những ngày buồn bã vừa qua của nó thật lãng phí. Và thầm cảm ơn cậu bạn đã đưa nó thoát khỏi cái chết lãng xẹt. Hằng ngày, nó vẫn rời khỏi nhà với cặp sách trên vai. Hôm nào không muốn về thì nó gọi điện báo cho mẹ là ở nhà bạn. Dần dà, nó không cần báo. Mẹ nó cũng không tra vấn gì.

 Cậu bạn không thèm nghe máy. Có vẻ như cậu ta không còn muốn gặp nó nữa. Thị xã đã lên đèn. Giờ này chắc bố vẫn chưa về. Còn mẹ, nỗi bận tâm lớn nhất của mẹ là ngồi tập hợp những tội lỗi của bố, chờ bố về để tuôn ra bằng hết. Không ai chờ đợi, quan tâm nó. Nó bỏ học đã lâu. Bạn bè thấy nó bỏ học đi bụi thì không giao lưu nữa. Nó thập thẫng đi ra đường như bị mộng du. Một tiếng thắng xe rợn người. Nó chìm vào cơn mê dài bất tận.

Nó mở mắt sau hai ngày mê man. Cơ thể yếu ớt vì mới phá thai, lại bị thương ở chân, mất nhiều máu nên nó càng thêm yếu. Hình ảnh đầu tiên nó nhìn thấy là gương mặt hốc hác của bố và đôi mắt sưng mọng của mẹ. Vừa thấy nó mở mắt, cả bố và mẹ đều chồm tới gọi “Con ơi!”. Nó làm như không nghe thấy gì, mắt nhìn thẳng lên trần nhà. Từ kẽ mắt nó, hai giọt nước từ từ chảy dài trên má.

Thảo Nguyên

copyright © 2025 powered by 88Point   sitemap