Khi sương còn đọng trên ngọn cỏ,ọcnhằnmugraveamănhà cái uy tín at đồng bào Xêtiêng ở ấp 1, xã Đồng Tâm (Đồng Phú) đã í ới gọi nhau đi kiếm măng rừng. Lam lũ từ sáng sớm tới chiều tối, nhưng cuộc sống của những người hái măng vẫn bấp bênh trong cảnh đói nghèo.
Gùi, mai, dao, dây chằng, nước uống và xích xe (dùng để gắn vào bánh xe máy)... là những dụng cụ luôn gắn liền với hành trình của người hái măng. Ngoài đường, đoàn xe máy cũ kỹ nổ phành phạch thúc giục khiến ông Điểu K’nôt (52 tuổi) lùa vội miếng cơm, hối vợ chuẩn bị lên đường.
VẤT VẢ MƯU SINH
Từ quốc lộ 14, đoàn xe của chúng tôi rẽ vào con đường đất đỏ, trơn láng như thoa mỡ. Từ đây, đi khoảng gần chục kilômét, đoàn xe rẽ vào đường Lam Sơn (giáp ranh giữa xã Nghĩa Trung (Bù Đăng) và 2 xã Đồng Tâm, Tân Phước (Đồng Phú). Đường Lam Sơn hôm đó trơn trượt, mặt đường còn xuất hiện vài chục ổ voi, ổ trâu và lổn nhổn vũng sình, bùn quánh hất té nhiều người xuống đất. Tới khu vực đồng bào quen gọi là rừng Lam Sơn vì gần Nông trường Lam Sơn (Công ty TNHH MTV Cao su Bình Phước), đàn ông gồng mình cưỡi những con “ngựa sắt” cũ kỹ lên đồi, tiếp cận bìa rừng. Phụ nữ đeo gùi, lầm lũi theo sau.
Thành quả sau một ngày luồn rừng đào măng