发布时间:2025-01-27 09:29:14 来源:88Point 作者:Cúp C1
Tôi năm nay 35 tuổi,óhòanhậpvớiđồngnghiệpgiàucólich thi dau ban ket c1 là nhân viên của một công ty truyền thông lớn. Lương tôi không thấp - 20 triệu đồng mỗi tháng - nhưng với hai con nhỏ đang tuổi ăn học và chồng làm việc tự do, số tiền đó chẳng bao giờ đủ để chúng tôi sống dư dả.
Tôi làm việc trong môi trường đồng nghiệp trẻ trung và rất có điều kiện, người du học châu Âu về, có người từng sống ở nước ngoài chục năm, họ đi làm không phải vì cơm áo gạo tiền mà chỉ để có công việc ổn định. Họ đến công ty bằng những chiếc xe sang bóng loáng, xách túi hàng hiệu và ăn uống rất thoải mái.
Ở đây, mỗi tháng phải đóng một triệu đồng vào quỹ chung để gọi đồ về ăn hàng ngày. Một cốc trà sữa gần trăm nghìn hay những set trà bánh cả triệu đồng sang chảnh với họ không là gì. Bữa trưa, các nhóm rủ nhau đi ăn lẩu, sushi hoặc steak. Họ từng cười khi thấy tôi mang cơm hộp từ nhà và nói: "Trưa ăn cơm nguội sao làm việc nổi chị ơi". Tháng trước, khi công ty tổ chức dã ngoại, tôi viện cớ bận để không phải tham gia vì khoản đóng góp "tự nguyện" lên đến ba triệu đồng/người.
Tôi bắt đầu cảm thấy mình như kẻ ngoài rìa. Họ thân thiết, rủ nhau du lịch, mua sắm, chia sẻ về những chuyến đi sang chảnh. Còn tôi, chỉ biết ngồi yên lắng nghe. Nhiều lúc thấy họ tụm năm tụm bảy cười đùa, tôi muốn hòa vào lắm chứ. Nhưng khi mở miệng lại chẳng biết nói gì. Chủ đề của họ là bộ sưu tập nước hoa mới nhất hay resort nào vừa khai trương, còn tôi chỉ quen với những khoản học phí cho hai đứa nhỏ.
Tôi không biết mình có đang quá nhạy cảm không. Có lẽ họ không hề cố tình khoe mẽ hay coi thường tôi. Nhưng cảm giác này đang ngày càng đè nặng. Làm sao để tôi có thể tự tin, hòa đồng hơn trong môi trường như thế này?
Nga
Nếu có tâm sự cần được gỡ rối, bạn đọc gửi về [email protected]. Ban biên tập sẽ chọn đăng những bài viết phù hợp.
相关文章
随便看看