【bd bxh u23 chau a】Đôi vợ chồng gầy dựng hạnh phúc từ khiếm khuyết

时间:2025-01-11 21:41:35来源:88Point 作者:Nhận Định Bóng Đá

Ở ấp Mỹ Lợi,Đivợchồnggầydựnghạnhphctừkhiếmkhuyếbd bxh u23 chau a thị trấn Cây Dương, huyện Phụng Hiệp, có một cặp vợ chồng cả hai đều là người khuyết tật. Nhưng họ luôn vượt khó, nỗ lực lao động để vươn lên trong cuộc sống.

Cuộc sống còn nhiều khó khăn, phải đi ở nhờ nhưng anh Què, chị Chận vẫn lạc quan, có nhiều hy vọng cho tương lai.

Đó là vợ chồng anh Nguyễn Văn Què, sinh năm 1981 và chị Trần Thanh Chận, sinh năm 1988. Người ta thường gọi anh là Hải, nhưng cái tên trên giấy tờ tùy thân như nói lên tất cả về cuộc đời anh. Từ khi mới lọt lòng, anh đã bị khuyết tật, đôi chân yếu ớt không thể đi lại bình thường như bao người khác. Đôi tay mạnh mẽ hơn đã cùng anh gánh vác qua nhiều công việc để mưu sinh, như sạc bình điện, làm đồ thủ công mỹ nghệ, bán vé số,...

Năm 2006, khi tham gia học thêu tại một lớp dạy nghề dành cho người khuyết tật, anh Què gặp và nên duyên với chị Chận. Hai con người khiếm khuyết từ đó gắn bó, nương tựa và dìu nhau qua những khó khăn của cuộc đời. Chị Chận bị khuyết tật ở đôi chân như chồng mình, nhưng tay chị bị hạn chế vận động, nhiều sinh hoạt khá bất tiện.

Dù khiếm khuyết nhưng chị Chận từng là một cô gái rất ham học và học giỏi. Sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn sâu thuộc xã Phương Bình, huyện Phụng Hiệp, con đường đến trường của chị cũng lắm gian nan. Tuy nhà cách trường chưa đến 1km, nhưng vì đường đi lầy lội, gập ghềnh, đôi chân yếu ớt, nên mỗi ngày, chị phải mất hơn 1 giờ đồng hồ để tới trường. Chị Chận kể: “Hồi đó đi học cỡ 11 giờ rưỡi là tan rồi, nhưng ngày nào cũng 1 giờ tôi mới về tới nhà. Nhờ có hai cô bạn thân, mỗi ngày đều đợi để dắt tôi về chứ tôi cũng không tự đi một mình được, đường khó đi lắm cứ té lên té xuống”.

Khó khăn là vậy nhưng chị Chận cũng nỗ lực học đến hết lớp 9 với thành tích học tập khá giỏi. Đến cấp 3, vì trường quá xa và cảnh nhà quá túng thiếu, chị đành gác lại ước mơ dùng con chữ để đổi đời. Mặc cảm khuyết tật từng khiến chị tự ti, thu mình và cảm thấy rất đồng điệu khi gặp anh Què. Rồi sau khi kết hôn vào năm 2008, vợ chồng anh Què, chị Chận cùng nhau đi mưu sinh ở khắp nơi với nhiều nghề khác nhau. Đến năm 2010, anh chị sinh được một đứa con gái, nay đã lên lớp 7.

Do khuyết tật nên mấy năm gần đây, anh chị quyết định gắn bó với nghề bán vé số. Để thuận tiện buôn bán, cả hai rời nhà ở xã Phương Bình đến ở trọ tại thị trấn Cây Dương. Hiện nay, anh chị đang ở nhờ nhà của một người chị. Ngày ngày, anh đi bán vé số ở trung tâm thị trấn Cây Dương, có khi đến tối mịt mới về. Những hôm ế ẩm, anh lại chạy chiếc xe máy 3 bánh đi đến tận thị trấn Kinh Cùng (huyện Phụng Hiệp), phường Vĩnh Tường (thị xã Long Mỹ) để bán.

Còn chị Chận, mấy tháng nay, sau khi mắc Covid-19, sức khỏe của chị càng yếu dần, hay bị mệt mỏi, khó thở, đôi chân cũng không còn gắng gượng bước đi được như trước. Thấy lượng vé số bán ra ngày càng ít dần, chị quyết định nghỉ và chuyển sang bán hàng qua mạng xã hội với các sản phẩm tinh dầu thiên nhiên. Những ngày đầu buôn bán tuy thu nhập chưa ổn định, nhưng cũng giúp chị có thêm đồng ra đồng vô để không trở thành gánh nặng của gia đình.

Niềm hy vọng lớn nhất của anh Què, chị Chận hiện tại là con gái Trần Đan Đan, một cô bé ngoan và biết đỡ đần cho cha mẹ. Đan Đan cũng là học sinh giỏi nhiều năm liền, khiến anh chị rất tự hào. Tuy nhiên, với nguồn thu nhập bấp bênh của cả hai, anh Què và chị Chận không dám chắc là mình có thể lo cho con ăn học đến nơi đến chốn. “Hai vợ chồng tôi cố gắng lo cho con hết khả năng của mình, mong sao con lớn lên có công việc đàng hoàng, ổn định để tự lo được cho bản thân nó, vậy là tôi đã mừng lắm rồi”, chị Chận chia sẻ.

Ông Trương Tấn Hoằng, Phó Chủ tịch Hội Nạn nhân Chất độc da cam - Người khuyết tật - Trẻ mồ côi huyện Phụng Hiệp, thông tin: “Vợ chồng Chận và Què là những người khuyết tật vượt khó tiêu biểu của địa phương. Tuy khiếm khuyết nhưng họ không ngại khó, ngại khổ. Luôn nỗ lực mưu sinh bằng nhiều nghề khác nhau chứ không có tư tưởng trông chờ, ỷ lại vào sự giúp đỡ của cộng đồng”.

 Tuy con đường phía trước còn lắm chông gai, nhưng tin rằng anh Què, chị Chận sẽ tiếp tục cố gắng vượt qua để hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.

Bài, ảnh: ĐANG THƯ

相关内容
推荐内容