发布时间:2025-01-27 08:50:03 来源:88Point 作者:La liga
Những ngày dịch Covid-19 đang hoành hành,ìnhminhnơiđầusóthứ hạng của young boys trong khi các trường học trong đất liền tạm thời cửa để phòng, chống dịch lây lan thì điều đặc biệt là vẫn có 3 lớp học miệt mài với những con chữ để gieo mầm xanh cho biển, đảo Tổ quốc. Đó là những lớp học thuộc các xã đảo: Trường Sa, Song Tử Tây, Sinh Tồn (huyện đảo Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa).
Một buổi sáng, tôi gọi điện hỏi thăm thầy giáo Nguyễn Bá Ngọc ở xã đảo Song Tử Tây. Đan xen trong tiếng sóng, tiếng gió và tiếng thầy giáo trẻ là những âm thanh đang vút lên, vi vu thật diệu kỳ. Thì ra, đó là tiếng sáo trúc của các em nhỏ đang thổi trong giờ học nhạc. Đảo nhỏ, chỉ có hai thầy giáo, vừa dạy học vừa lập câu lạc bộ võ thuật, sáo trúc mang đến cho học sinh niềm vui tuổi thơ. Họ gửi đến tôi âm thanh réo rắt, vi vu của dàn sáo trúc giữa buổi bình minh đầy âu lo nơi đất liền khiến lòng tôi dấy lên một câu hỏi: Nơi đầu sóng, bình minh có thực sự bình yên và trọn vẹn?
Tôi mang câu hỏi ấy chia sẻ với thầy giáo Nguyễn Hữu Phú cũng đang dạy học ở xã đảo Song Tử Tây, anh cười ấm áp, trao cho tôi tập bản thảo thơ có tựa đề “Những ký âm đêm”. Anh nói, đối với anh, để đón được bình minh huy hoàng, rạng rỡ thì sẽ trải qua những cung bậc cảm xúc thật khác đất liền. Trong những đêm dài ấy, thầy Phú thao thức, viết nhiều câu thơ trăn trở: “Mẹ ơi Tết đã gần kề/ Nhưng con lại thấy bốn bề chơi vơi/ Mẹ ngồi bên gió bên trời/ Con tìm mòn mỏi ngàn khơi lối về” (Gió chiều tháng Chạp); “Những lúc nhớ về em/ Chỉ gặp nhau qua vài dòng tin nhắn/ Với người thân chỉ nói được đôi câu/ Chuyện riêng tư, anh gác lại mai sau” (Những ngọn sóng Trường Sa)…
相关文章
随便看看