发布时间:2025-01-11 12:59:49 来源:88Point 作者:Thể thao
Mơ ước được thử sức ParaGames 2021
Anh Vũ Hoài Thành (SN 1983) ở phường Thác Mơ,ạyđểthấycuộcsốngvẫntươiđẹlazio – fiorentina thị xã Phước Long. Sau cơn sốt bại liệt từ nhỏ, anh bị liệt chân trái và 1 bàn tay trái. Dù khuyết tật nhưng anh luôn là gương mặt gây chú ý tại giải việt dã chinh phục đỉnh cao Bà Rá được tổ chức hằng năm tại thị xã Phước Long. Người ta ấn tượng không phải vì thành tích mà bởi đôi chân và nghị lực của anh. Từ nhiều năm nay, anh là vận động viên quen thuộc ở hệ nam thanh niên phong trào 7km. “Ban đầu, tôi thích môn đá banh nhưng chân mình yếu quá chắc chắn là không theo đam mê được. Tôi chuyển sang môn điền kinh để phù hợp với sức khỏe và cơ thể hơn. Có đam mê thì tôi cứ sống trọn với nó, chạy và chạy mãi” - anh Thành chia sẻ.
Anh Vũ Hoài Thành tham dự giải việt dã chinh phục đỉnh cao Bà Rá năm 2021
Năm 2001, khi vừa tròn 18 tuổi, anh bắt đầu chinh phục đỉnh cao này. Hằng ngày, cứ 4 giờ sáng, anh khởi động chạy lên đồi Bằng Lăng, 5 giờ chiều lại tập luyện ở trên đó. “Mỗi ngày, tôi chạy được khoảng 14km. Buổi sáng tranh thủ chạy một vòng rồi về đi làm, buổi chiều làm về thì chạy một vòng rồi về nghỉ. Ngày nào tôi cũng cố gắng như vậy” - anh Thành cho biết thêm. Từ nỗ lực của mình nên từ năm 2018, anh là vận động viên khuyết tật chạy cho đội tuyển điền kinh tỉnh Bình Phước.
Cựu huấn luyện viên đội tuyển điền kinh Bình Phước Bùi Lương nhận xét về anh Thành: Là một vận động viên khuyết tật nhưng Thành vẫn học và luyện tập theo giáo án của đội tuyển. Đặc biệt không bao giờ vắng mặt trong các buổi tập. Chính sự chịu khó đó mà Thành vượt qua trở ngại của bản thân, giành được nhiều thành tích ở các giải quốc gia.
Khi bắt đầu chạy cho đội tuyển điền kinh Bình Phước, anh liên tục giành các huy chương ở nhiều nội dung. Đến năm 2020, ở hạng thương tật T37, anh giành huy chương vàng cho tỉnh.
Lạc quan theo đuổi đam mê
Có niềm đam mê điền kinh mãnh liệt, nhưng ít ai biết để sống được với đam mê ấy anh Thành đã phải cố gắng rất nhiều. Mỗi ngày, anh vẫn thoăn thoắt leo ở độ cao hơn 10m để hoàn thành công việc thợ sơn - một việc vất vả và nguy hiểm vốn không dành cho người khuyết tật như anh. Và mỗi ngày như vậy, anh nhận về hơn 350 ngàn đồng tiền công. Số tiền này giúp anh tự lo được cuộc sống, giúp đỡ mẹ già và lạc quan cảm nhận cuộc đời của mình. “Mình khuyết tật nhưng nhìn xuống đã hơn rất nhiều người rồi, vậy tại sao không nhìn ngang để cố gắng cho bằng người ta và vươn lên khi có cơ hội. Tôi cứ có suy nghĩ vậy mà cố gắng thôi” - anh Thành nói đầy lạc quan.
Tôi đã vô địch quốc gia 1.500m hạng thương tật T37, đó là sự nỗ lực và phấn đấu rất nhiều của bản thân. Cơ hội không còn nhiều nên tôi rất muốn được thử sức thi đấu ở giải ASEAN ParaGames do Việt Nam đăng cai vào năm 2021. Năm nay cũng là cơ hội cuối của ước mơ này vì tôi đã lớn tuổi rồi. |
Vận động viên Vũ Hoài Thành |
May mắn với anh Thành là có một người mẹ hết lòng yêu thương và động viên con làm những điều mình thích. Bà Đỗ Thị Thái Hằng cho biết: Con tôi không may bị tật nguyền mà vẫn lạc quan theo đuổi đam mê như vậy, tôi mừng lắm. Nhiều lúc thấy chân con đau và sưng húp lên, tôi chỉ biết động viên và giúp con chườm đá vậy thôi, chứ không dám khuyên con bỏ, vì đó là đam mê, là nguồn sống để con không tự ti, mặc cảm với bạn bè. Không mong gì hơn, tôi động viên con cố gắng rèn luyện để giành được thành tích cao và thỏa ước mơ như con mong đợi.
Với vận động viên khuyết tật Vũ Hoài Thành, việc theo đuổi đam mê và phấn đấu tìm kiếm cơ hội hoàn thành mục tiêu của mình - đó là một ngày được khoác áo đội tuyển điền kinh Việt Nam, tham dự ASEAN ParaGames đã khiến cuộc đời trở nên đáng sống và ý nghĩa hơn.
Câu chuyện của anh Thành cho chúng ta thấy, cuộc sống là chuỗi ngày dài, trong đó mỗi ngày đều có một sự thay đổi mà chúng ta không thể biết được. Việc của chúng ta là lựa chọn cách để thấy cuộc sống vẫn tươi đẹp và tìm lối bước qua những khó khăn, vất vả đó.
相关文章
随便看看