- Máy tính của em đang bật và em vẫn online. Tôi đọc vài trang báo,ánhưemthúnhậnmìnhkhônglàtrinhtiếwap.7m.cn livescore thì có một thư đến. Tò mò, tôi mở thư vì tiêu đề thư là “nhớ em... “. Đoạn đầu thư, là lời xin lỗi gửi tới em, và muốn được nối lại với em… Tôi nóng mặt... Nhưng càng đọc về sau, tôi càng sốc… Em đã trao đi cái quý giá nhất của người con gái cho người yêu cũ của mình. Họ đã thật sự thân thiết và "tình cảm" đến như thế…
Ngày tôi gặp em, trái tim tôi đã giành trọn tình cảm cho mình em vì em là người con gái đã mang lại cho tôi niềm tin, niềm hy vọng để tiếp tục sống. Chỗ dựa tinh thần lớn nhất của cuộc đời tôi chính là bố, người đã đi suốt cuộc đời tôi, dõi theo tôi động viên tôi, thôi thúc tôi đã không còn.
Nhưng em đã an ủi tôi, đem lại cho tôi niềm vui, niềm tin và hạnh phúc, thôi thúc trái tim tôi cố gắng thật nhiều, trái tim tôi như sống lại quyết tâm vì mẹ, vì em gái và cả em nữa. Thật may mắn vì trên đời này tôi đã gặp được em, được yêu em và được em yêu. Tôi trân trọng, thương yêu em hơn cả bản thân mình, dành cho em tất cả những gì tốt đẹp nhất.
Tôi và em bằng tuổi nhau, đã ra trường và đều xác định tiến tới hôn nhân. Trong quá khứ, em đã từng yêu một người từ khi còn học cùng lớp hồi cấp 3 và đến khi học đại học thì tình cảm của họ ngày càng thắm thiết hơn. Khi ra trường, cả hai chia tay nhau, em gặp tôi hơn một năm sau đó. Cũng phải rất vất vả, tôi mới nhận được lời đồng ý của em. Và em đã kể cho tôi nghe về mối tình đầu của em.
Tôi và em rất hợp nhau, từ quan điểm sống, đến sở thích ăn uống có lẽ vì thế mà hơn một năm qua chúng tôi chưa bao giờ cãi nhau. Cả hai cũng rất cởi mở để chia sẻ với nhau những vấn đề như tình cảm, hay sức khỏe sinh sản. Em luôn tỏ rõ quan điểm, không chấp nhận khi "ăn cơm trước kẻng" và càng không thể chấp nhận được những cô gái đã có cuộc sống vợ chồng thời sinh viên. Thực sự tôi rất vui và hãnh diện vì những lời nói đó.
Mối tình đầu của tôi là em, vì thế tôi rất muốn giữ gìn nguyên vẹn cho ngày cưới. Tôi và em dự định đầu năm sau. Giai đoạn này, tôi và em bận rộn với việc chuẩn bị. Nên hầu như ngày nào cũng qua nhà trọ của em, đôi khi ở lại cùng ăn bữa tối với em, giữa tôi và em đều rất hiểu nhau…
Chủ nhật, tôi qua nhà đón em đi xem một vài địa điểm đặt tiệc. Lúc đó còn khá sớm mới đến giờ hẹn. Em tranh thủ đi mua đồ ăn, còn tôi tranh thủ vào mạng đọc báo…
Máy tính của em đang bật và em vẫn online. Tôi đọc vài trang báo, thì có một thư đến. Tò mò, tôi mở thư vì tiêu đề thư là “nhớ em... “. Đoạn đầu thư, là lời xin lỗi gửi tới em, và muốn được nối lại… Tôi nóng mặt... Nhưng càng đọc về sau, tôi càng sốc… Em đã trao đi cái quý giá nhất của người con gái cho người yêu cũ của mình. Họ đã thật sự thân thiết và "tình cảm" đến như thế…
Cái sĩ diện và lòng tự trọng của một thằng đàn ông trong tôi trỗi dậy... Bấy lâu nay tôi bị lừa? Mỗi lần nói chuyện, cô ấy đều nói những lời lẽ đoan trang, gia giáo. Cô ấy thể hiện mình là một "trinh tiết", vậy mà. Tại sao? Đúng lúc đó cô ấy về… Tôi không nhớ mình đã làm gì, hình như… tôi đã tát cô ấy…
Cảm giác bị lừa ấy cứ bám lấy tôi dai dẳng đến thế. Mỗi lần định đến nhà gặp em, thì những ký ức cũ vây kín, tôi không thoát khỏi được chính mình. Tôi cần một lời khuyên? Thực lòng tôi rất yêu em.
• Trọng Lâm