Việc phớt lờ sự chỉ đạo của UBND tỉnh Quảng Bình của lãnh đạo Nhà máy chẳng những trái quy định trong hoạt động đầu tư mà còn phá vỡ quy hoạch phát triển nông nghiệp ở địa phương. Đáng nói nữa là việc làm sai trái này cho đến nay vẫn không bị xử lý, gây bức xúc trong dự luận địa phương.
Nhà máy Long Giang đăng ký lập dự án đầu tư với mục đích chế biến tinh bột dong riềng, có quy mô đầu tư khoảng trên 40 tỷ đồng cùng với việc xây dựng, phát triển vùng nguyên liệu rộng 3.000 ha ở hai huyện Quảng Ninh và Lệ Thuỷ ( Quảng Bình).
Xác nhận dự án có tính khả thi, góp phần phát triển nông nghiệp, tạo sản phẩm hàng hoá và tăng thu nhập cho nông dân nên đầu năm 2008, UBND tỉnh Quảng Bình đã chấp nhận với nhiều ưu đãi trong đầu tư. Ngân hàng Phát triển Việt Nam cũng đã hỗ trợ vốn vay ưu đãi hàng chục tỷ đồng với lãi suất thấp để tạo điều kiện cho việc xây dựng và sớm đưa nhà máy vào hoạt động.
Ngày khởi công dự án, người dân hai huyện Quảng Ninh và Lệ Thuỷ rất phấn khởi trước những hứa hẹn sẽ đổi đời cùng với việc phát triển nhà máy này. Cũng chính vì vậy, hàng trăm hộ gia đình đã hăng hái ủng hộ việc phát triển vùng nguyên liệu cho nhà máy bằng việc ưu tiên chuyển đổi nhiều diện tích cây trồng khác sang trồng dong riềng. Thế nhưng chỉ được vụ đầu nhà máy còn thu mua cho người dân, còn những vụ tiếp theo họ quay ngoắt 180 độ sang sản xuất tinh bột sắn và để mặc cho người dân điêu đứng với cây dong riềng.
Việc Nhà máy Long Giang tự ý chuyển đổi sang sản xuất tinh bột sắn rõ ràng là trái quy định, phá vỡ quy hoạch phát triển nông nghiệp của tỉnh, không những chỉ gây hậu quả với người dân trồng nguyên liệu dong riềng mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến doanh nghiệp có giấy phép và nhà máy sản xuất tinh bột sắn khác nên có nhiều ý kiến phản đối và không đồng tình. Nhiều cơ quan báo chí cũng đã liên tục đưa tin về việc làm bội ước, gây ô nhiễm môi trường trầm trọng cũng như hệ lụy do việc cố ý làm trái quy định trong đầu tư mà nhà máy này gây ra.
Trước nhiều ý kiến bất bình của người dân, đơn vị, doanh nghiệp, cùng các cơ quan quản lý trong lĩnh vực đầu tư, phát triển nông nghiệp nông nghiệp nên để lập lại kỷ cương, ngày 17-1-2013, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình Trần Văn Tuân đã có công văn số 71/UBND gửi đến Công ty Cổ phần và Đầu tư Long Giang Thịnh nêu rõ: Việc nhà máy tinh bột dong riềng Long Giang thu mua, sản xuất tinh bột sắn trong thời gian qua mà chưa điều chỉnh mục tiêu, hoạt động sản xuất kinh doanh là không đúng quy định của pháp luật, yêu cầu Công ty phải xác định lộ trình, kế hoạch đầu tư vùng nguyên liệu dong riềng theo quy hoạch, có kế hoạch thu mua dong riềng mà người dân trồng theo đúng cam kết và thực hiện việc chế biến tinh bột dong riềng theo Giấy chứng nhận đầu tư đã được UBND tỉnh cấp. Tuy nhiên, phớt lờ ý kiến chỉ đạo của tỉnh, đến thời điểm này Nhà máy Long Giang vẫn không quan tâm đến việc phát triển vùng nguyên liệu dong riềng.
Về hai huyện Quảng Ninh và Lệ Thuỷ để tìm hiểu việc phát triển vùng nguyên liệu dong riềng của Nhà máy Long Giang mới thấy một sự thật là "vùng nguyên liệu dong riềng với diện tích lên đến 3.000 ha" chỉ tồn tại... trên giấy. Tại huyện Lệ Thuỷ, một lãnh đạo của UBND huyện cho biết: Từ lúc xây dựng Nhà máy đến nay chưa thấy họ lên đây phát triển vùng nguyên liệu cũng như thu mua dong riềng, chính vì vậy, cây dong riềng gần như vắng bóng trên đồng đất ở địa phương này. Còn tại huyện Quảng Ninh, tình hình cũng chẳng mấy khả quan khi diện tích dong riềng thực tế được trồng trong niên vụ này chỉ chưa đến 20 ha, một con số quá khiêm tốn so với diện tích quy hoạch vùng nguyên liệu của huyện lên đến 1.735 ha.
Theo ông Văn Anh Thuyết - Trưởng phòng Phòng Nông nghiệp - Phát triển nông thôn huyện Quảng Ninh: phần lớn diện tích cây dong riềng có được này do người dân tự phát trồng để chế biến tinh bột theo cách cổ truyền chứ không phải chủ ý phát triển vùng nguyên liệu bán cho nhà máy. Trước đó, người dân còn hăng hái nhưng kể từ lúc nhà máy bội ước chuyển sang sản xuất tinh bột sắn thì sự hồ hởi ban đầu đã tan biến, thay vào đó chỉ là sự bức xúc.
Dư luận ở tỉnh Quảng Bình cho rằng, việc phớt lờ chỉ đạo của Nhà máy Long Giang như được nêu ở trên đáng ra phải được xử lý nghiêm túc nhưng lại để dây dưa kéo dài, liệu có sự ưu ái, bao che hoặc do chính quyền buông lỏng quản lý ? Với tình cảnh như hiện nay, vẫn là chiêu bài cũ không có nguyên liệu dong riềng, nên vụ sản xuất này Nhà máy Long Giang cũng sẽ lại tiến hành sản xuất tinh bột sắn như năm ngoái./.
Song Trang