NỖI ĐAU THỜI HẬU CHIẾN BP - Rời chiến trường,i nhkqbd mexico liga ông Trần Văn Anh, người lính của Sư đoàn B3, đóng quân ở cầu Mười Tấn, xã Đức Hạnh (Bù Gia Mập) ấp ủ về một gia đình hạnh phúc, luôn rộn rã tiếng cười con trẻ. Hạnh phúc đã mỉm cười khi hai người con trai của ông lần lượt ra đời. Mong muốn “có nếp có tẻ”, ông bà sinh thêm người con Trần Thị Tuyết Ngân (1991) và cuộc sống gia đình bắt đầu thay đổi khi Ngân ra đời. “Lúc mới sinh ra, Ngân lành lặn bình thường, nhưng không nhìn thấy ánh đèn. Gần 3 tuổi vẫn chưa biết đi... Vì con, gia đình tôi bôn ba khắp nơi mong chữa lành cho con. Khi được bác sĩ người Pháp điều trị và báo cho gia đình tôi là cháu bị nhiễm chất độc da cam/dioxin, tôi chưa hiểu hết sự đáng sợ của căn bệnh này và không hình dung được cuộc đời con tôi lại khổ như bây giờ. Không biết nước mắt vợ tôi đã rơi bao nhiêu lần mỗi khi chứng kiến cảnh con lên cơn, đập phá đồ đạc, xé nát áo quần... Nhìn con hành động một cách vô thức mà lòng tôi đau như dao cắt. Chúng tôi cố gắng làm lụng để có điều kiện chữa bệnh cho con, nhưng có tiền mà vẫn bất lực. Giờ tôi đã già, mong có cháu bồng bế nhưng đứa con trai đầu lấy vợ đã 4 năm vẫn chưa có con, nỗi đau để lại sau chiến tranh đang đè nén lên cuộc đời các con tôi” - ông Anh buồn bã nói. Ông Đặng Hồng Hiến thăm em Trần Thị Tuyết Ngân đã 25 tuổi nhưng vẫn ngờ nghệch như trẻ lên 5 |