【kqbd thuy sy】Ở rể, vợ ngoại tình tôi không dám nói
Tôi xuất thân từ một làng quê nghèo khó tận miền Trung. Biết được con đường thoát nghèo, thoát tự ti mặc cảm, chỉ là học, học và học. Tôi sợ lắm cảnh chân lấm tay bùn, bao đời bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mà ông bà, cha mẹ tôi đang sống. Tôi không muốn cảnh làm nông, mặc dù gia đình tôi thuần nông bao đời nay. Tôi nhớ, những buổi trưa nắng gắt, ngồi dưới lũy tre nghỉ mát, nhìn lên bầu trời, thấy máy bay đang lướt trên mây, tôi mơ, mơ về một nơi xa lắm.Tôi mơ có một ngày, tôi được dịp ngồi trên máy bay đó, để nhìn xuống cánh đồng ruộng quê mình, chắc lúc đó, cảm giác khó tả vô cùng.
Nhìn quanh hàng xóm quê mình, tôi thấy ai cùng nghèo, còn những cô gái trong làng, thì cũng không có gì là nổi trội, vì suốt ngày, quanh quẩn ruộng đồng. Tôi nghĩ đến cảnh mình lấy một cô thôn nữ làm vợ, thì cuộc đời của mình sẽ giống ông bà, cha mẹ, cứ “chồng cầy, vợ cấy, con trâu đi bừa”. Tôi quyết tâm thoát nghèo.
Bao quyết tâm nỗ lực thoát nghèo của tôi, rồi cũng dần hé mở, khi tôi thi đậu đại học và vào TP HCM học. Sự náo nhiệt, tấp nập của nơi phồn hoa đô hội này, khiến tôi càng ao ước và củng cố quyết tâm bám trụ nơi xứ lạ quê người. Tôi học ngày, học đêm, vượt qua bao gian nan thiếu thốn của một sinh viên nghèo tỉnh lẻ, ngày tốt nghiệp Đại học cũng đến. Hăm hở cầm tấm bằng trong tay, tôi lại bước vào cuộc đua tìm việc làm, nhất quyết không chịu về quê. Sau 2 năm vất vưởng, bám víu nơi mảnh đất đô hội Sài Thành, cuối cùng , tôi cũng tìm được công việc ưng ý, lương cao và nhất là trong quá trình làm việc, tôi quen được tiểu thư con nhà quyền quý.
Ảnh minh họa |
本文地址:http://app.marimbapop.com/news/083c792201.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。