Chị Ngọc Mai thân mến!
Mẹ chồng em là người khó tính nổi tiếng cả thôn. Từ ngày về làm dâu,Đừngđểđịnhkiếnmẹchồket qua halan em đã phải chịu rất nhiều áp lực bởi bà luôn dòm ngó, soi xét tất cả việc em làm. Vì yêu chồng nên bản thân gắng nhẫn nhịn những áp đặt của mẹ nhưng khiến em như mất hết tự do. Đặc biệt, chồng là con một nên em không thể xin ra ở riêng.
Mọi mối quan hệ bạn bè, nội - ngoại của em đều bị bà hỏi cặn kẽ. Bà khó chịu cả khi em điện thoại “tám” với bạn hay bạn đến nhà chơi nói chuyện lâu…
Em luôn cố gắng không để xảy ra mâu thuẫn, bất hòa với mẹ chồng nhưng có lẽ, dân gian nói: “Thật thà cũng thể lái trâu/Thương nhau cũng thể nàng dâu mẹ chồng” quả không sai. Em còn cảm thấy bức xúc vì mẹ chồng giành luôn phần dạy dỗ con trai của vợ chồng em. Em nhận thấy, bà muốn chỉ đạo tất cả mọi việc trong nhà và các thành viên phải nghe răm rắp.
Mẹ chồng em rất giỏi thu vén gia đình nhưng dưới sự điều khiển của mẹ thì vai trò của ba bị xem nhẹ. Em không muốn con đi theo “vết xe” đó. Cái gì cũng nghe theo bà, tuân theo sự giáo dục, dạy dỗ của bà, em sợ các con có suy nghĩ không đúng với thời nay. Cũng vì chuyện này mà nhiều lần em và mẹ chồng tranh cãi. Phận dâu con nên em không dám nói nhiều nhưng lại ấm ức trong lòng. Nếu cứ kéo dài thì sẽ càng có khoảng cách mẹ chồng - nàng dâu. Em tâm sự thì chồng lại nói, mẹ thích thế thì em chiều mẹ đi, được mẹ dạy dỗ con cái càng tốt chứ có mất gì đâu…
Em đang rất khó chịu với tâm trạng hiện nay. Mong chị cho em lời khuyên.
Mỹ Hạnh (Phú Riềng)
Mỹ Hạnh thân mến!
Tâm trạng người mẹ vẫn thường bất an, lo lắng khi thấy con quý người nào đó hơn mình, dù đó là ba hay ông bà của bé. Đây là tâm lý chung của rất nhiều người. Vì lẽ đó, em trở nên khắt khe trong việc nhận định, việc bà dạy dỗ cháu! Em nên mở lòng hơn khi nghĩ về tình cảm và cách cư xử của bà nội với bé. Bởi bà cháu cũng là máu mủ, ruột rà trong một gia đình. Dù bằng cách nào thì bà vẫn luôn muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho cháu. Quan trọng là cách xử sự của mình sao cho khéo léo để bà cháu vẫn quý nhau nhưng em vẫn khẳng định được vị trí người mẹ trong lòng con.
Em cũng cần tâm sự để đi đến thỏa thuận là bà không được chiều cháu thái quá, vô điều kiện sẽ làm hư cháu. Cương quyết nhưng phải lễ phép chứ không tỏ thái độ không đúng mực. Trẻ ở lứa tuổi như con em thường rất quý mến, quấn quýt người chiều chuộng mình. Em đừng lo lắng quá mà coi bà như người ngoài, đẩy bà ra xa cháu, không tốt cho cả con và em.
Trẻ con như tờ giấy trắng, được giáo dục theo tính kế thừa cái tốt của nhiều thế hệ trong gia đình là cái lợi cho con. Em nên nhìn nhận đúng bản chất. Em cũng nên gần gũi hơn với mẹ chồng. 2 phụ nữ có cùng mối quan tâm là chồng - con (với em) và con - cháu (với mẹ) sẽ dễ dàng bỏ qua khúc mắc để tìm sự đồng thuận. Chúc em sớm vui vẻ trở lại bên người thân yêu.
Ngọc Mai