【kết quả bóng đá giao hữu u19】Dáng mẹ trên đồng

  发布时间:2025-01-09 12:43:38   作者:玩站小弟   我要评论
Với cánh đồng quê, mẹ đã thân thuộc t kết quả bóng đá giao hữu u19。

Với cánh đồng quê,ẹtrecircnđồkết quả bóng đá giao hữu u19 mẹ đã thân thuộc từ bao năm qua. Đó là nơi mưu sinh của mẹ và dân làng tôi. Nơi ấy, mẹ đã gắn bó bền chặt, lao động miệt mài, hăng say để nuôi các con khôn lớn. Có lẽ cánh đồng và mẹ đã tự nhiên trở thành những người bạn thân của nhau, như chính sự mộc mạc của làng quê.

Sớm tinh mơ mẹ đã ra đồng. Mẹ thường lót dạ bằng vài khúc sắn (củ mì) luộc hay mấy củ khoai. Mẹ bước đi với đôi gánh trên vai, đôi bàn chân trần của mẹ làm giật mình những ngọn cỏ còn đang ngái ngủ, làm ngơ ngác những giọt sương mai. Vào đợt cuối năm giá rét căm căm, khi ấy là thời gian người nông dân gieo mạ để chuẩn bị cấy vụ chiêm, mẹ thường tất bật cả ngày ngoài đồng. Mẹ lo lắng, chăm chút, che chắn cho thửa mạ nhà mình. Lúc ấy, trong lòng mẹ là sự phấp phỏng, chừng nào những hạt thóc kia nảy mầm xanh và lớn lên thành mạ thì mẹ mới an tâm. Trong khi ngoài phố người người, nhà nhà sắm tết, vui xuân, thì mùa xuân của mẹ chính là thửa mạ. Có lẽ với mẹ tôi, mùa xuân chỉ thực sự đến khi những thân mạ cứng cáp, để sau tết tay mẹ lại thoăn thoắt cấy…

Khi mẹ từ đồng về, trong cái giỏ đeo bên hông bao giờ cũng có thức gì đó làm quà cho anh em chúng tôi. Khi thì con rô, lúc con cua, con ốc... Tôi rất thích những thứ dân dã ấy. Mỗi lần thấy tôi nhảy cẫng lên vì thích thú, mẹ lại cười thật hiền. Tôi đọc được ở nụ cười đó sự ấm áp và tình thương bao la của mẹ.

Mùa gặt, khi con gà còn chưa rời chuồng, mặt trời còn say giấc, không gian vẫn mịt mờ sương giăng, mẹ đã lịch kịch ra đồng. Mẹ bước đi hối hả và phấn khởi vô cùng. Mẹ khom lưng gặt, những bông lúa lắc lư theo hai cánh tay nhịp nhàng của mẹ… Cứ miệt mài như thế, lưng mẹ uốn gập xuống, đẫm những nhọc nhằn, nặng những lo âu, trăn trở. Tấm lưng mẹ đã hứng lấy bao nhiêu sương lạnh, nắng cháy, mưa tuôn để chăm lo cho gia đình…

Thời gian trôi đi, mẹ tôi đã gắn bó với cánh đồng quê mấy chục năm trời. Bước chân mẹ quá quen thuộc trên những lối mòn đến các thửa ruộng gần, xa. Nào ai đếm được đã có biết bao giọt mồ hôi mẹ thấm vào đất để nảy nở những mầm xanh, rồi thành bông lúa nuôi lớn chúng tôi. Chỉ thấy mẹ ngày càng già đi nhưng vẫn miệt mài với đồng ruộng và cây lúa, không một ngày ngơi nghỉ. Mẹ vẫn thiết tha với cánh đồng lắm, bởi nó như cuộc sống của mẹ vậy. Chúng tôi vẫn khuyên mẹ: "Chúng con đã lớn cả rồi, mẹ cũng nên nghỉ ngơi thôi". Nhưng mẹ vẫn không thể ngơi tay với ruộng đồng. Trong bóng chiều nghiêng nghiêng, dáng mẹ như hòa vào màu xanh thăm thẳm của lúa đang thì con gái. Tôi nghe thoảng trong gió mùi hương lúa thơm dịu nhẹ, đưa tôi về ký ức tuổi thơ êm đềm.

Nếu có ai hỏi tôi, hình ảnh nào gợi nhớ về quê hương nhất? Tôi sẽ trả lời ngay rằng, hình dáng mẹ chính là hình ảnh của quê hương. Hình ảnh ấy là một điều đẹp đẽ, thân thương và bình yên nhất trong tâm hồn tôi. Bỗng muốn ào về bên mẹ, như một cơn gió mát hong khô những giọt nhọc nhằn trên lưng mẹ lom khom...

相关文章

最新评论