当前位置:首页 > Thể thao

【brann vs】Nhân danh phê bình

BP - Đôi bạn ấy thân nhau từ thuở học cùng trường phổ thông. Khi chiến tranh biên giới Tây Nam xảy ra,brann vs một người ra mặt trận, một người vì hoàn cảnh gia đình nên vẫn ở lại quê nhà. Run rủi làm sao khi người lính từ mặt trận trở về và đến xin việc tại một công ty thì gặp lại bạn mình đang làm tại đó. Nghe câu chuyện tình bạn cảm động của hai người, giám đốc công ty nhận ngay anh lính mới xuất ngũ. Kể từ đó tình bạn giữa họ càng sâu nặng hơn. Với tính cách bộc trực, thẳng thắn của anh bộ đội Cụ Hồ, trong mọi công việc, người lính xuất ngũ đều sốt sắng thực hiện. Cho dù có việc anh làm tốt, có việc chưa tốt nhưng anh luôn làm hết khả năng có thể. Và khi họp, anh luôn thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình trước mọi việc.

 Thời gian gần đây, mối quan hệ giữa hai người bạn bỗng nhiên không còn được mặn mà như trước. Nguyên do là có lần, sau cuộc họp chi bộ, người bạn trách anh lính xuất ngũ rằng cậu chỉ hay “phổi bò”, chưa gì đã nói toạc ra để “cánh kia” đề cao cảnh giác. Nghe bạn trách móc, anh lính xuất ngũ ngơ ngác, bảo lâu nay cậu vẫn đánh giá tớ là người thẳng thắn, thật thà, có sao nói vậy, sao bây giờ lại thế? Người bạn vò đầu bứt tai, bảo sao cậu chậm hiểu thế? Quả thực tớ không biết là cậu nắm được những thông tin ấy. Nếu biết tớ đã bảo cậu cứ từ từ theo dõi. Khi nào nắm chắc sự việc, có chứng cứ rõ ràng thì mới “nói có sách, mách có chứng”. Lúc ấy thì “cánh kia” hết đường cãi nhé! Phải như thế mới truy diệt tận gốc những khuyết điểm của họ. Rồi anh bạn giảng giải cho anh lính xuất ngũ về “thời cơ vàng”, về “gót chân Asin”, rằng đấu tranh thì phải biết chọn đúng thời điểm thì mới hiệu quả.

Nghe bạn thuyết giảng một hồi, anh lính xuất ngũ chuyển từ trạng thái ngơ ngác sang giận dữ. Anh nói còn gay gắt hơn cả lúc nói tại cuộc họp về những nguy cơ mắc khuyết điểm của “cánh kia” - như cách nói của người bạn. Anh bảo tớ chỉ góp ý mang tính xây dựng và cảnh báo nguy cơ sai phạm thôi chứ đâu có ý định triệt hạ người ta. Với tớ, không có “cánh” nào cả. Cùng cơ quan, đồng đội với nhau, thấy người ta có nguy cơ chệch đường thì mình góp ý. Mà chắc gì điều mình nghĩ và nói ra là đã đúng. Đấu tranh phê bình là để giúp nhau nhận ra thiếu sót, để từ đó khắc phục, sửa chữa. Còn nếu thấy khuyết điểm mà lại chờ thời cơ để phanh phui, thổi phồng, làm mất uy tín của đồng đội thì rõ ràng là động cơ không trong sáng, mượn cớ đấu tranh, phê bình để thực hiện mưu đồ cá nhân. Như thế là vi phạm nguyên tắc của người đảng viên đấy. Người bạn trợn mắt, bảo cậu đang quy kết tớ đấy à? Cậu không biết ở cơ quan này ai mới thật sự là bạn của cậu sao!? Anh lính xuất ngũ thấy bạn nổi xung lên thì không tranh cãi nữa. Nhưng kể từ đó, tình bạn của hai người không còn được như trước.

Tình cờ biết câu chuyện của hai người, tôi không chỉ tiếc cho tình bạn của họ mà còn thấy buồn. Bởi câu chuyện kể trên không phải là hiếm gặp. Việc đấu tranh phê bình là việc làm thường xuyên của Đảng, thế nhưng không ít người đã và đang lợi dụng đấu tranh phê bình để thực hiện động cơ cá nhân. Tiếc rằng chưa có nhiều người trung thực, thẳng thắn như anh lính xuất ngũ nọ để góp phần làm cho việc đấu tranh, phê bình trong đảng thực sự là trong sáng, minh bạch. 

分享到: