您的当前位置:首页 > Thể thao > 【kq city】Mẹ tôi 正文

【kq city】Mẹ tôi

时间:2025-01-24 23:17:44 来源:网络整理 编辑:Thể thao

核心提示

BP -Tôi thường nghe vợ chì chiết mẹ mình:- Mẹ kq city

BP - Tôi thường nghe vợ chì chiết mẹ mình:

- Mẹ buôn bán thật thà thế thì làm sao có lãi.

Thekq cityo quan niệm của vợ tôi, buôn bán là phải biết cân gian, phải chua ngoa, bắt nạt được các tiểu thương khác, lôi kéo khách hàng thì mình mới bán được nhiều hàng, lãi mới cao. Tôi thì lại quan niệm khác. Tôi ghét nhất là tiểu thương bán hàng cân gian, dùng chiêu trò để chèo kéo khách. Những tiểu thương như vậy tôi chỉ mua hàng một lần. Tôi thích mua hàng của người nhã nhặn, thật thà, hàng phải bảo đảm chất lượng, cân đo, đong đếm đầy đủ… Vì thế tôi thường nói với vợ:

- Mẹ bán hàng thật thà là tốt, lúc đầu khách hàng không biết lâu ngày họ sẽ biết, có vậy mới bán được lâu dài.

Mẹ tôi quê ở ngoài Bắc chuyển vào Nam sinh sống cùng con cháu. Vì không có nghề nghiệp, vườn rẫy nên bà đăng ký sạp ngoài chợ buôn bán thực phẩm để sinh sống. Vốn là một nông dân thật thà, chất phác, sống bằng nghề trồng lúa bao năm nay nên việc buôn bán đối với mẹ tôi khá lạ lẫm. Từ việc lấy hàng, làm hàng đến bán hàng còn rất vụng về... Thời gian đầu buôn bán thử, mẹ tôi thấy chán nản bởi buôn bán chẳng lời lãi bao nhiêu, hôm nào thịt ế thì lại lỗ. Công việc vất vả, mẹ tôi phải dậy từ 3 giờ sáng đi chợ rồi giành nhau mới lấy được thực phẩm ngon. Về nhà phải “gia công” lại, phân từng loại rồi đem ra chợ bán, nhiều hôm 8-9 tối mới về đến nhà. Rồi tình trạng cạnh tranh, tranh giành khách, cãi vã của các tiểu thương khác thường xuyên xảy ra làm mẹ tôi mệt mỏi, nhiều lúc tính bỏ nghề. Nhưng rồi mẹ tôi nghĩ lại không đất đai, không nghề... biết làm gì để sống, để nuôi con? Mẹ tôi lại tiếp tục buôn bán để mỗi ngày kiếm vài chục ngàn đồng. Nhiều khi ế hàng, mẹ phải đi bán rong, vợ tôi phải tìm người quen nhờ mua giúp và chỉ bán lấy vốn.

Ngày qua ngày, mẹ tôi kiên trì bám chợ để buôn bán. Rồi một hôm, tôi đến chợ nghe khách hàng kháo nhau mua thực phẩm nên mua hàng của bà nhỏ con, có nước da trắng, bán ở giữa chợ, bà ấy thật thà lắm, cân đủ không thiếu một li. Người đó là mẹ tôi. Vì chợ gần nhà nên vào ngày nghỉ, tôi thường hay đi chợ cùng vợ con. Thứ nhất là ra chợ để vợ chồng, con cái thăm bà ngoại và cũng không quên mua ủng hộ mẹ vài lạng thịt, dăm ba cái trứng, ít rau... Bây giờ sạp hàng của mẹ đông khách, bán rất chạy. Sáng sớm phải huy động thêm cậu em vợ tôi phụ bán mới kịp khách đến mua. Nhìn sang các sạp hàng bên cạnh thì khách thưa thớt. Hôm vừa rồi, tôi đến chơi và nhờ vợ chồng tôi gửi 20 triệu đồng vào ngân hàng tiết kiệm. Đây là số tiền mẹ dành dụm do buôn bán mà có. Tôi cũng mừng vì bản tính thật thà của mẹ đang phát huy tác dụng. Tôi chợt nhớ, trong bộ phim chiếu trên VTV3 Đài Truyền hình Việt Nam, có một lời thoại rất hay của một nhân vật trong phim: “Thật thà hơn cả khôn ngoan”. Câu nói thật chí lý và mẹ tôi là một minh chứng cụ thể.

Khắc Bảy