Song Nguyễn Bạc Liêu mình những ngày giãn cách chiếc áo mưa gió tung phành phạch chiến sĩ bám chốt gồng mình chờ mưa tạnh Long Điền Đông mòn mỏi đợi nắng hanh Những thơm thảo từ tấm lòng người anh em Định Thành đậu nếp nào tự biết để dành gói bánh chiếc lá dừa bao bọc cỏn con những phận đời bánh ít mà đong đầy những yêu thương Bó cải sau vườn dầm sương mà xanh từ lúc mọc mầm trên liếp nhỏ trái bí,ẠCLIUMNHHẠTMUỐICŨNGCẮNĐxếp hạng hà lan lọn hành trong giỏ người nông dân dãi dầu mưa gió gửi vào bếp ăn “không đồng” tặng các chiến sĩ trực khu cách ly Căn nhà tạm từ thị trấn đến Long Điền Tây bữa cơm nào chật vật nỗi lo hạt gạo nửa đêm chừng thức giấc được san sẻ trong mùa đại dịch người mẹ hiền khóe mắt bỗng rưng rưng Dẫu xa nhưng từ phố nhỏ đến heo hút đồng bưng người với người vẫn dang tay đùm bọc cùng động viên nhau chung tay cùng Tổ quốc Bạc Liêu mình hạt muối cũng cắn đôi. |