Thuế thu nhập cá nhân có mục đích rất tốt đẹp: giảm chênh lệch giàu -nghèo trong xã hội, mỗi cá nhân góp phần chia sẻ trách nhiệm tài chính với quốc gia. Thực tế sau 4 năm thực hiện Luật thuế Thu nhập cá nhân 2007, hàng trăm ngàn người phải chịu nhiều thiệt thòi do những bất cập của chính sách thuế này. “BUỒN” VÌ THUẾ THU NHẬP CÁ NHÂN Tôi tốt nghiệp đại học, đến thử việc không lương tại một đơn vị. Công việc thuộc dạng hưởng thù lao theo sản phẩm. Cặm cụi làm việc bất kể thời gian, sức lực và hao phí sức khỏe, xăng xe, nhà trọ... cùng kết quả bao năm cha mẹ nuôi ăn học, cuối tháng được 3 triệu đồng. Khi lãnh tiền lại bị trừ 20%, tương đương 600 ngàn đồng. Sau mấy giây ngỡ ngàng, hỏi kế toán cơ quan thì được giải thích: cái đó có tên gọi là “thuế thu nhập cá nhân”. Người làm trong công sở là đối tượng thu thuế thu nhập cá nhân dễ nhất (Ảnh chỉ mang tính minh họa) Thì ra, theo quy định, tôi chưa có hợp đồng lao động, được xếp vào loại khấu trừ 10% nếu có mã số thuế, 20% nếu không có mã số thuế. Quy định này áp dụng đối với các khoản tiền công, tiền thù lao thực hiện dịch vụ mà không ký hợp đồng lao động, như tiền nhuận bút, tiền dịch sách, tiền giảng dạy, thực hiện các dịch vụ văn hóa, khoa học kỹ thuật... với mức tiền 1 triệu đồng/lần trở lên. |