Là quân nhân quốc phòng nghỉ hưởng chính sách khi mới chỉ bốn mươi lăm tuổi,ảntựkiểmđiểmdởbxh ana anh nhờ người quen xin vào làm bảo vệ tại một cơ quan cấp tỉnh, vừa để có thêm một khoản lo cho con ăn học, vừa đỡ buồn. Cơ quan mà anh làm bảo vệ hoạt động trong lĩnh vực nhạy cảm, thường hay có người đến khiếu nại, thắc mắc hoặc nhờ tư vấn. Với bản chất cương trực, tấm lòng nhân ái và sự nhiệt huyết của người lính Cụ Hồ, anh đã kiên nhẫn lắng nghe trình bày của những người dân vì những điều bức xúc mà tìm đến cơ quan rồi hướng dẫn họ đến đúng các phòng, ban có chức năng giải quyết. Từ khi anh làm bảo vệ, trong cơ quan không còn tình trạng người dân đến giao dịch tự động đi vào cơ quan rồi gặp phòng nào cũng xông vào yêu cầu giải quyết thắc mắc. Trong cuộc sống, anh là người trung thực, thẳng thắn, không bao giờ nại lý do này khác để biện hộ cho cái lỗi của mình. Vì thế, dù chỉ là nhân viên hợp đồng bảo vệ, nhiều năm liên tục anh được chi bộ bỏ phiếu tín nhiệm là đảng viên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Dịp nghỉ lễ 2-9 vừa qua, do được nghỉ bù nên cơ quan tổ chức đi du lịch Nha Trang bốn ngày. Anh là một trong số ít người không tham gia chuyến du lịch, vì không thể bàn giao nhiệm vụ bảo vệ cơ quan cho ai. Và thật không may, đúng dịp này có một nhóm gần chục người dân mang đơn đến cơ quan yêu cầu giải quyết. Đây là những hộ nằm trong dự án do cơ quan anh làm chủ đầu tư. Họ đã thức dậy từ lúc nửa đêm, cơm đùm cơm nắm vượt gần trăm cây số bằng xe gắn máy đến cơ quan để bày tỏ sự không đồng tình với việc kiểm kê, áp giá đền bù và cấp tái định cư mà nhóm dự án của cơ quan đã thực hiện. Thương người dân phải vất vả vượt quãng đường xa, nhưng chỉ là nhân viên bảo vệ chẳng thể làm được gì, những người được phân công trực cơ quan cũng không tới nên anh đã thuyết phục người dân ra về, hôm khác quay lại. Do quá bức xúc nên nhóm người đi khiếu nại đã lên thẳng Phòng Tiếp dân của Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo tình hình. Sự việc càng trở nên rắc rối khi các phóng viên báo, đài của tỉnh đến cơ quan yêu cầu lãnh đạo trả lời vì sao những bức xúc của người dân không được giải quyết? Vì sao cơ quan tổ chức đi du lịch mà không phân công người trực? ... Đến lúc này thì mọi sự rắc rối được đổ lên đầu anh. Người ta cho rằng anh đã giải thích không đúng sự thật với người dân, rằng cơ quan có đi du lịch nhưng vẫn phân công người trực. Lãnh đạo cơ quan yêu cầu anh viết kiểm điểm và tự nhận hình thức kỷ luật. Nhưng đã gần hết một tuần, anh vẫn không viết xong bản tự kiểm điểm. Bà trưởng phòng tổ chức - hành chính sau khi chạy lên chạy xuống như con thoi ở phòng thủ trưởng đã động viên anh: Cứ viết kiểm điểm thật thành khẩn và tự nhận mọi hình thức kỷ luật để lãnh đạo cơ quan bớt giận. Người chuyên cần và làm việc trách nhiệm như anh, không ai nỡ đuổi việc đâu. Anh nghĩ coi, việc tày trời như thế thì cũng phải có ai đứng ra chịu trách nhiệm chứ. Anh nhận lỗi, còn lãnh đạo cơ quan báo cáo với cấp trên là đã kiểm điểm nghiêm khắc và xử lý thích đáng người phạm lỗi. Anh vẫn làm bảo vệ ở đây, còn lãnh đạo cơ quan chẳng hề hấn gì. Thế là thượng sách! Thế nhưng anh vẫn không thể hoàn thành bản tự kiểm điểm, dù bà trưởng phòng tổ chức - hành chính cứ giậm chân đay nghiến bảo anh là hâm, là cố chấp. Và như thế thì có nguy cơ anh bị đuổi việc. Nhưng anh đành chấp nhận vì không thể biết mình đã làm sai điều gì! L.T
|